Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2011

[ Phiên ngoại về Nhan Tích _ Địa ngục sâu thẳm ]

Nguồn http://vficland.info/


*Phiên ngoại hài hước dễ thương a~ :"> Đọc xong là ôm bụng cười điên =))
Dù vậy, truyện chính "Địa ngục sâu thẳm" lại rất thảm a~, ngược ái liên miên, nam nữ ngược nhau, chính là độc giả cũng đau lòng ko ngớt nha :(( Coi happy ending xong mà chỉ muốn thở phào nhẹ nhõm 8->


Cũng may là còn có cái Phiên ngoại đáng yêu nha <3


Bật mí : bé con Tích nhi được nhắc tới dưới đây là con gái của nam chính và nữ chính, hehe :">





1."Gửi phụ thân đại nhân:

Tích nhi – con gái bảo bối của người! Quyết định phải trốn đi khỏi nhà!

Người không cần lo lắng, con đã mang theo bên người đầy đủ rất nhiều kẹo – kẹo hoa quế của mẫu thân cùng bánh chưng đường mà lần trước Huyên thúc thúc tặng!

Cho nên, người phải nhớ mua cho mẫu thân một chút, a, được rồi, nếu có thể thì, người trực tiếp đem kẹo bỏ vào trong hộp gỗ ở thư phòng ‘Kinh Thi’ kia – chỗ mẫu thân giấu kẹo.

Thực ra, con làm như vậy cũng là vì tốt cho mẫu thân, lần trước Lan Nhi nói với con, người không đồng ý con ăn kẹo là vì sợ con sâu lạ mặt trong bụng con, Nương ăn nhiều như vậy —- hậu quả nhất định không thể tưởng tượng nổi!

Sư phụ nói, “Phận làm con gái lấy cha mẹ làm đầu”, cho nên, để cho mẫu thân không sinh bệnh vì kẹo, nên con ăn giúp mẹ.

Người yên tâm, con quyết định ăn hết những cái kẹo này ở trên đường, với lại sẽ nhớ kỹ mỗi lần chỉ ăn một viên!"

Kết quả — bởi vì cái túi quá lớn mà bị kẹt ở trong lỗ chó, sau ba canh giờ, đúng lúc bị phụ thân đại nhân bãi triều mang về nhà.

Lần đầu tiên bỏ nhà, thất bại.

2."Gửi Phụ thân đại nhân:

Lần này Tích nhi không có cầm kẹo của mẫu thân! — Chúng vẫn còn nguyên ở bên trong cái ngăn kéo ở bàn trang điểm của mẫu thân.

Cho nên, lần này ngộ nhỡ người còn không thấy phong thư này như lần trước mà đã bắt được con, thì tối đa phạt cấm túc con nửa tháng thôi!"

Kết quả — lần này thuận lợi rời khỏi lỗ chó, sau khi đi ra xa bảy bước thì bị con chó Lai Phúc vừa lúc đi lang thang về nhà phát hiện ra, sau khi nó nhìn thấy tiểu chủ nhân thì mừng rỡ như điên, thụ sủng nhược kinh, trong tiếng chó sủa long trời lở đất, Nhan Tích đành phải chán nản mà lại theo đường cũ bò trở về.

Nhân tiện nói một câu, phụ thân đại nhân đã thực sự “khoan hồng độ lương”, chỉ phạt cấm túc nửa tháng, nhưng mà đồng thời, kẹo được cung ứng cũng đã bị ngắt quãng nửa tháng!

3."Gửi Phụ thân đại nhân :

Tích Nhi đã quyết định rồi, đem hai thứ quan trọng nhất đối với Tích Nhi — cha và kẹo, đều để lại cho mẫu thân!

Để bản thân không có nuốt lời, Tích Nhi rưng rưng rời đi!

Không cần biểu dương, Tích nhi đã lớn, biết cần phải hiếu kính với mẫu thân!

Vậy nên, bởi vì đây là lần cuối cùng, sau này sẽ không bao giờ nữa, cho nên, Tích Nhi chỉ lấy một nửa phần kẹo, còn một nửa còn đang ở trong lọ hoa trên cái giá để đồ linh tinh ở bệ cửa sổ của mẫu thân."

Lúc Nhan Tích bò ra lỗ chó, bất ngờ phát hiện ra một phong thư!

"Gửi con gái thân yêu:

Nếu như con nghĩ cha con sẽ để con ba lần chuồn mất từ cùng một chỗ thì hoàn toàn sai lầm rồi!

Cha con so với con tuyệt đối xảo quyệt hơn gấp trăm lần!

Đây là bài học kinh nghiệm mà Nương đã dùng máu và nước mắt đổi lấy!

Cho nên, để đề phòng phát sinh chuyện con bị cắt kẹo nửa tháng như lần trước, nên mẫu thân đã đem các hộp kẹo giấu ở gần như tất cả những chỗ có thể giấu trong nhà, đặc biệt để lại thư cảnh cáo ở đây!

Tin hay không tùy con, chỉ là lần thứ ba phỏng đoán sẽ không cấm túc đơn giản như vậy!"

Kết cục, lần thứ ba rời nhà trốn đi, dưới tình hình kẻ gây tội tự động bỏ dở giữa chừng, được miễn xử phạt!

[Kết thúc Phiên ngoại] 
01.07.2011
Vicky :)



2 comments:

Tuyết Tinh Linh nói...

truyện này ngược đến mức ta chỉ dám đọc đến phân nửa .. còn phân nửa ta chưa đọc .... ko dám đụng tới khúc sau lun .....

Vicky :) nói...

Haha, ta cũng rất cố gắng nuốt nàng ạ :"> Mà nói chung là nó ngược, nhưng nó hay <3 <3 <3

Đăng nhận xét